BẠN ĐỒNG ĐẠO
Câu nói đầu tiên với một nụ cười trong ngày của
anh là :
-
Em
có bạn đồng đạo rồi đó?
Không trả lời, mình nhướng mắt nhìn anh chờ giải thích. Anh mĩm cười tiếp
:
-
Giang
tuyên bố đi tu.
-
Là
sao?
-
Thì
vô Facebook coi đi.
Mình lại hát điệp
khúc là tại sao thông tin gì của bạn bè mình cũng không có được ngay mà phải chờ
anh thông báo, nhớ lần trước con chó cưng của bạn chêt, bạn đau khổ thê thảm vậy
mà mình cũng phải chờ chồng thông báo mới được biết …Wow chắc phải set up lại
cái nhà FB của mình mới được.
Vào FB : Ừa, chỉ mới một ngày nghe Phật pháp mà bạn giác ngộ
được cái ảo ảnh phù du của danh lợi rồi sao? Chỉ mới một ngày về bên một vị ni
sư hiền từ mà bạn đã tỉnh ngộ rồi sao? Mừng cho bạn có ngộ tính cao và mong là
Phật pháp (PP)sẽ có mặt thường trực bên bạn để giúp bạn an vui, nếu lâu lâu bạn
để PP rong chơi sa đà thì nhớ lôi nó về là được.
Ừa thì mình có thêm bạn rồi chứ không phải có thể mất bạn như trong lòng vẫn thoáng lo. Có lẽ đây là
một trong những tin vui lớn từ quê nhà bay sang. Nhớ con gái cứ áy náy chuyện
mình chưa chủ động có nhiều bè bạn như tính mình vốn có xưa nay, mình đã trả lời
con: “ Bây giờ mẹ thích bạn đồng đạo hơn… Tâm trí mẹ đã hướng về một nẻo, chỉ sợ
bản thân mình không còn tìm thấy nhiều cái chung với bạn bè ngoài đời nữa”.
Duyên trời đưa đẩy, Kim Quy, một đứa bạn bận rộn ngất trời của
mình khoe nó nghe pháp mỗi tối và nó cảm thấy tâm hồn bình yên đi vào giấc ngủ
mỗi đêm. Mình thì rất ít khi nghe pháp và những lần đã nghe qua cũng không thấy
nhập tâm nhiều nhưng lời giới thiệu nhiệt tình của Quy làm mình suy nghĩ. Quy
không phải là đứa dễ nghe những điều vớ vẫn, vậy mà nó nhắc nhở mình đến hai lần:
“Mầy nghe Thầy Thích Phước Tiến đi, thầy nói những điều rất gần gũi rất dễ
nghe!”
Dạo này mình hay nghe đức Dalai Lama giảng rồi lại coi gần một
chục cuộn phim về con đường giác ngộ của Đức Phật, thấy bản thân ngộ ra nhiều
điều, thấy tâm trí thảnh thơi vô cùng, thấy cõi lòng như mở ra với chính mình,
với người thân yêu và với cuộc đời chung quanh nên khi nghe Quy nhắc lần hai là
mình lao vào nghe ngay. Nghe gần mười bài pháp của thầy Thích Phước Tiến, mình
bò qua nghe nguyên cuốn “ Sống thiền” của thầy Viên Minh và nhờ duyên trời đưa
đẩy, mình lần mò qua nghe thầy THÍCH
PHÁP HOÀ.
Ôi trời, đây là người
mình đã âm thầm khao khát đi tìm hơn mười năm nay, từ khi lòng có ý hướng đi
vào đường tu. Thầy trẻ thế, sinh năm 1974 vậy mà thầy thông tuệ, tài năng. Thầy
nói năng nhẹ nhàng, ví von gần gũi hóm hỉnh. Nghe thầy giảng mà mình cười còn nhiều
hơn xem hài kịch. Thầy giảng và thầy ca, ca vọng cổ rồi hát nhạc Trịnh, nhạc Sến,
nhạc bác học và thầy dẫn thơ, từ Nguyễn Bính sang thơ Nguyễn Du và cả đồng dao….
Nhưng tất cả những bài mình nghe từ thầy là những bài giảng cho những người muốn
tu thiền, bạn mình Lê Anh lại hay tụng Kinh Dược Sư…có lẽ mình sẽ nghe thật nhiều
những bài giảng về Thiền tông, Tịnh độ
tông, Mật tông và cả Kinh Dược sư nữa để chọn lại cho mình một con đường đi dù
biết rằng để đi tới nước Phật thì đường nào rồi cũng tới,miễn là đừng rẽ nhánh
sang hẳn một hướng khác mà đi.
Ôi mình lan man gì đây, hưng phấn muốn gửi gấm cho bạn đôi
điều chăng? Có thể! Thôi cố lên bạn nhá, mình lại gần nhau rồi đấy, trên đường
tu tập của bạn sẽ có nhiều bè bạn nữa thôi. Cầu cho bạn được thân tâm an lạc.
T.O 25 March, 13
No comments:
Post a Comment